Tử Thy
10 Năm..bóc không biết bao nhiêu lịch, chăn dắt được hơn mấy đàn kiến.. Ra tù một ngày mưa tầm tã.. nhục! Đắng cay và đáng chết cái đời thằng Hấp diêm...
Dạt tạm vào cái xó bên vệ đường, bộ quần áo cũ rích ướt sũng nước, tóc
dài..bết..mưa cũng không thể rửa được các sắc mặt đầy thú tính, dâm đãng của
hắn...hắn cúi mặt, tay sờ soạng thân thể..chợt nấc nghẹn. 10 năm qua hắn đã
không còn là một thằng đàn ông theo đúng nghĩa. Vò đầu, bứt tóc, đấm huỵch
huych vào ngực, hắn ngửa mặt...dáng điệu của một thằng bất lực hoàn toàn. Cái
giá mà tạo hóa bắt nó trả cho hành động ngu xuẩn không bằng loại chó
ngựa!
Tự kỉ hồi lâu, hắn sợ hãi nhớ lại kí ức kinh hoàng cái ngày hắn vào trại,
ngày hắn làm lễ " nhập buồng"..
Theo luật bất thành văn trong thế giới tội tù, bất
kể ai mới nhập trại cũng phải trải qua một cái gọi là thủ tục “nhập buồng”. Tùy
theo tội trạng mà các “đại ca" sẽ có cách “chào đón” khác nhau. Những tội
khác không để ý, riêng tội hiếp dâm thì đến giờ mỗi khi nhớ đến hắn vẫn còn rợn
người.
Đầu tiên hắn bị “đại ca” bắt tự tóm tắt tội ác, kể lại chi tiết trình tự
hắn hiếp như thế nào, mà phải là chổng ngược mông thò đầu vào giữa háng mà nói,
máu dồn hết lên mặt, nóng ran, cổ mỏi nhừ và đưa ra bản án cho mình. Khi
nghe nhắc đến tội hiếp dâm, sắc mặt của “đại ca” và một số bạn tù bỗng chùn
lại. Sau này Hắn mới biết, với những tù nhân thụ án lâu năm, những việc
liên quan đến tình dục vô cùng bức xúc. Đó là lý do mà “yêu râu xanh” khi bị
đưa vào trại luôn bị ghét bỏ, đặc biệt là tội hiếp dâm trẻ em. tự hào chưa?
“Với phương châm “thằng nào làm, thằng đó chịu” nên tất cả tức giận đều
trút vào “cậu bé” là chủ yếu. Nhiều lần “cậu bé” của hắn “ngất xỉu” nằm xụi lơ.
Để “giúp” hắn, những người bạn tù khác lấy dây buộc lại và “kéo” lên. Đau điếng
nhưng mỗi lần la một tiếng là mỗi lần tôi phải “ăn” thêm một cú đá thụi vào chỗ
kín. Sau khi thấy mệt, họ cho nghỉ nhưng sợi dây chỉ buộc thì vẫn để
nguyên. Song lần này nó không được kéo về phía trước mà được ngoặt ngược về phía
sau để biến hắn thành …phụ nữ”.
Những
đêm tiếp theo, cứ tầm khoảng 1 – 2 giờ đêm, khi mà tần suất tuần tra của các
cán bộ quản giáo giảm dần thì cũng là lúc “đại ca” dựng hắn dậy để tiếp tục “xử
án”. Ngoài những hình phạt như ngày đầu tiên, những ngày sau đó, “đại ca” kèm
theo một số “hình phạt” bổ sung. Chẳng hạn như sử dụng muối ớt chà xát vào “cậu
bé”, bắt hắn tự tay dọn… “cỏ” cho mình, cho anh em thay nhau chăm sóc "vừa
tẩm vừa quất", mà đỉnh cao là màn dùng mảnh bát thủy tinh chạm trổ, khiến
hắn không còn gì gọi là cuộc sống, đau tột cùng...khép lại màn chào buồng chính
là luộc nước sôi hấp diêm này.Hắn rùng rợn, đau thắt vật vã, nhớ lại mà da hắn
vẫn nổi gai ốc...sự thê thảm xứng đáng cho đời hắn. Giờ đây thì ngoài mấy thằng
gay nặng ra thì chả ma nào thèm hắn. Trong những ngày quằn quại chịu đựng
thủ tục chào phòng, hắn cảm thấy hối hận cho hành động tội ác của mình vô cùng.
hắn tự nhủ nếu như thời gian quay ngược lại có cho vàng tấn cũng không dám vi
phạm pháp luật, cưỡng bức phụ nữ.
Kí ức ngày mưa của một thằng hấp diêm. kể ra ông trời có mắt " gieo nhân
nào gặp quả nấy, gieo gió gặp lốc xoáy...Còn thằng nào muốn chịu cảnh đó nữa
không?
Gieo gió thì ắt sẽ gặt bão; điều này luôn đúng
Trả lờiXóa