“Mình
biết, mấy cậu lãnh đạo xã gặp nhà báo cứ như là gặp ma. Mà thế đéo nào ở
đây bỏn ghét nhà báo thế không biết. Nghe nói những năm qua các vị này
bị hành ác chiến lắm, báo mình lắm lúc cũng tệ bỏ mẹ, về đéo biết đúng
sai thế nào cứ lên bài chửi loạn, kể cũng tài, báo ta cứ về là nhè mấy
ông khiếu kiện mà gặp, yêu thế chứ lị!
Tìm
hiểu ra mới biết, ban đầu là “dân” đóng góp tiền để thuê nhà báo, mỗi
khẩu là 100.000đ, sau tăng lên 200.000đ tùy từng đợt. Họ chia thành từng
tổ, ngõ xóm để đi thu. Những nhà nào không đóng, ăn rủa rủa nhục như
chó!
Ở
đâu ủng hộ, thì mình không biết, nhưng chắc chắn có cái nhóm bán thức
ăn gia súc, bán phân đạm cho 3 xã. Thu hồi mẹ nó đất thì phân bán được
cứt. Và đám đang thuê đất của các hộ để làm trang trại nữa, nghe nói đất
đã đền bù GPMB rồi nên những thằng thuê đất không phải trả tiền thuê,
hộ nào còn sản xuất thì cứ sản xuất. Thế nên cứ tài trợ cho nhóm kia,
được lên thì mình cũng lên. Mà khiếu kiện càng kéo dài thì mình cứ chăn
nuôi, cứ hưởng lợi thôi. Nghe nói quỹ này có lúc lên đến cả tỷ bạc. Hình
như CA điều tra thu quỹ nhưng không hiểu sao không xử lý được!?
Có
tiền, họ đi thuê cả luật sư, nhà báo về đông lắm. Chả biết cụ tỷ thế
nào nhưng chuyện văn phòng luật sư Bách Sự Thuận đã nhận của nhóm này
200 triệu thì cả làng biết. Vì phải công khai chi tiêu mà. Văn phòng này
là của mấy ông Đinh Tiến Hùng trước làm bên VKS quân sự về hưu lập lên,
tư vấn về đường đi nước bước, đi toàn những chỗ hiểm. Khắp các cơ quan
trung ương, các bộ, ban ngành đi ráo không xót chỗ nào. Cứ nói đến đoàn
Văn Giang là Công an Hà Nội chỉ nước vái vì độ bựa của họ. Nghe mấy ông
khoe chiến tích vừa ỉa được bãi trên cổng 35 Ngô Quyền có vẻ tự hào lắm.
Bảo vệ ra bảo đề nghị bà con không phóng uế bừa bãi, liền có bà tên Dơi
ra nói “ai là bà mày, ai là con mày?” rồi tụt mẹ nó quần ra, ông bảo vệ
kia chạy mất dép. Đi nhiều vậy nhưng vì có luật sư nên dân oan Văn
Giang cũng khôn lắm, mấy bác ở trên không chỉ đạo quyết liệt nên họ cứ
nhơn nhơn. Họ thừa biết các bác đang bận bàn về quan điểm!?
Thuê
luật sư, tiêu chán chưa hết tiền thì quay sang thuê thêm các nhà báo
về, viết thả phanh. Cứ chửi được bọn doanh nghiệp, chính quyền là lấy
tiền. Gúc trên mạng thì đầy rẫy. Đéo mẹ mỗi bài sủa lên được thì cũng
10tr ngon. Lại được tiếng là thời sự nữa chứ. Mình thấy mấy đứa bên Nông
nghiệp về, cấm đứa nào nói ủng hộ CNH- HĐH, đô thị hóa. Đm toàn chửi
Công phá nông thôi. Nó cứ mang cái nghị quyết tam nông ra nó dọa mình.
Mà nghĩ cũng đúng, nó phải bảo vệ tư liệu sản xuất của nó chứ. Có cứt mà
nó ủng hộ lấy đất nông nghiệp ý. Thực hiện đúng tôn chỉ mục đích báo
ngành đấy. Nhưng đcm nó, nó ăn tiền mồ hôi nước mắt của người nông dân
đấy ạ.
………………………………..
Đận
này, phong phanh nhưng không kém phần hừng hực, lại đang diễn trò lệ
quyên để chữa trị cho chân của em hót gơn, 50k/suất, đại khái thế, tiền
có đến em hót gơn chân dài này không, thì chỉ có chúa biết, em hót gơn
biết, đám “dân oan đầu lãnh” này biết, và hehe …..mình biết, thế mới
tài!
Mình
khâm phục tờ Tuổi trẻ, lăn lộn với dân đến thế là cùng, “dân oan” Văn
Giang vừa chuẩn bị “kế hoạch xuống đồng”, đã thấy phóng viên Tuổi trẻ
ngồi chồm hỗm, trang thiết bị tác nghiệp đầy đủ, thông tin còn nhanh
nhạy hơn đám an ninh, nể thật!
Tay
phóng viên này, thực hiện đúng phương châm sát ván với “dân oan”, từng
ăn cùng mâm và hehe ngủ cùng phản với đám Lê Văn Chi, Lê Thạch Bàn như
mình đã viết, và khi biết rằng, tay này mới chỉ là cộng tác viên, thì sự
nể phục lại tăng thêm bội phần.
Lãnh
đạo Tuổi trẻ biết không? Mình nghĩ là không biết, vì nếu biết, chẳng
ai cho đám nhân viên của mình xây dựng hình ảnh một tờ báo hoành tráng,
trở thành hình ảnh của một con chó đói giơ xương thè lè dãi nhớt, đám
“dân oan” nhứ nhứ khúc xương cùi ở đâu, là chạy rông ở đó, ăn chực nằm
chờ kiếm vài xu lẻ, mình biết, vài xu lẻ là cụ thể bao nhiêu, nhưng tạm
không nói.
Tay này, có biết sự thật về diễn biến, bản chất của đô thị Văn Giang, và chân dung của đám “dân oan” không? Thừa biết!
Biết, mà tại sao lại thế? Hỏi – đã là trả lời!
Tay
phóng viên kền kền này, là ai, và đã bẻ bút, đút phong bì như thế nào?
Tự Điệp, họ Hoàng, vào thằng gúc, hỏi anh Bàn ở Văn Giang và tay Điệp
Hoàng tờ Tuổi trẻ, ra ngay lập tức.
Bài chôm chỉa nhà con DG
Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất đại diện cho toàn xã hội
Trả lờiXóacơ quan quyền lực cao nhất của nước việt nam ta là quốc hội mà quốc hội là do nhân dân bầu lên thay nhân dân nói lên tiếng nói của mình để cho người dân có cuộc sống âm no hạnh phúc
Trả lờiXóanhà nước xã hội chủ nghĩa là nhà nước của dân, do dân và vì nhân dân, quốc hội là cơ quan quyền lức cao nhất của nhà nước, do nhân dân bầu ra, đại diên cho tiếng nói chung của nhân dân!
Trả lờiXóaKhông kẻ nào có thể xuyên tạc và chống phá đất nước được vì người dân Vietj Nam luôn tin tưởng vào Đảng và Nhà nước
Trả lờiXóa